Hoa hồng dâng Chúa (Roses for the Lord)

Download Book

Cồn Cát Sông Thu Bồn

Kỷ niệm 30 năm xa Phố Hội

Sông Thu uốn khúc quanh co,
Bao quanh cồn cát ngập màu dâu xanh.
Đất bồi ưu ái dân lành,
Quanh năm suốt tháng mái tranh hiền hòa,

Giàn bầu giăng mướp nở hoa,
Nương khoai nương sắn cũng đã đủ ăn.
Trẻ thơ chạy nhảy tung tăng,
Nô đùa quanh ngõ, dưới trăng hát hò,

Nhìn con đã được ấm no,
Mẹ cha hÕ hả hết lo hết sầu.
Trai làng tát nước đêm thâu,
Tiếng hò khoan nhặt hát câu ân tình,

Từng đôi nam nữ đẹp xinh,
Sống trong hạnh phúc, an bình làng ta.

Gương Hy Sinh

Một vườn hoa cúc đẹp xinh,
Muôn màu muôn sắc hữu tình có duyên.
Hôm nay nhớ đến mẹ hiền,
Những ngày êm đẹp sinh tiền cùng con,

Ngày lễ Mẹ năm nay lại đến,
Để lòng buồn xa nhớ bâng khuâng,
Ngày giỗ mẹ cũng sắp gần,
Chúng con tụ họp cùng người thân của mẹ,

Trên bàn thờ nghi ngút khói hương,
Trước bầu không khí trang nghiêm,
Chúng con quì gối để tưởng niệm,
Ơn sinh thành dưỡng dục bầy con,

Ơn của mẹ sánh như trời bể,
Biết làm sao con báo đáp cho vừa.
Nay chỉ biết luôn luôn nhớ mãi,
Với tấm lòng sâu đậm mến thương.

Lòng con luôn mãi vấn vương,
Bóng dáng mẹ ra vào khi còn sống,
Miệng tươi cười với ánh mắt trẻ thơ,
Có phải mẹ đang sống trong mộng mơ,

Với con cháu vây quanh bên giường mẹ,
Với một lòng đầy kính mến yêu thương,
Nay đà xa cách ngàn phương.
Hồn của mẹ vẫn vấn vương cùng con cháu,

Mẹ có biết một đời của mẹ.
Đã hy sinh để lại một tấm gương,
Cho con cháu đời sau tận hưởng.
Hình bóng mẹ xa cách ngàn phương,

Nhưng vẫn sống trong tâm hồn con cháu.

Hết Cô Đơn

Sống cô đơn trong giá lạnh cuộc đời,
Sống cô đơn trong thế giới loài người,
Đầy bất công của người thiếu lương tâm,
Không có được chút lòng thương xót,

Như lòng Chúa đã thương xót chúng ta,
Họ phân biệt người khác màu da,
Kẻ giàu nghèo không cùng nếp sống,
Đời cơ cực của những người lao động,

Kẻ giàu nghèo không cùng nếp sống,
Trên mồ hôi nước mắt người lầm than,
Trên xương máu kẻ không nhà, không cửa,
Suốt cuộc đời chỉ một ước ao thôi,

Là ba bữa có miếng cơm, miếng cháo,
Được no lòng trong giấc ngủ đêm đông.
Trời cho con một đời tay trắng,
Đành phải chịu dám đâu so sánh,

Với kẻ hạnh phúc và người bất hạnh,
Thế giới loài người không sửa đổi được đâu.
Chỉ cầu xin lòng thương xót Chúa thôi,
Chúa ngó nghĩ đem tình thương an ủi,

Sống thanh bạch không làm tội lỗi,
Chúa thương yêu trong giấc ngủ thanh bình,
Hết đơn côi, hết giá lạnh cuộc đời,
Sống lương thiện trong tình thương của Chúa.

Tin Chúa

Bàn chân bé nhỏ lại xinh xinh,
Rón rén vào ngồi bên cạnh mẹ,
Để cùng mẹ đọc kinh “Kính Mừng”,
Kính mừng Maria đầy ơn phước,
Cứ thế mỗi ngày con theo mẹ.
Lời kinh dễ thuộc, quen thành tánh,
Mỗi ngày con đọc kinh kính mừng,
Được mẹ yêu dấu, được Chúa thương,
Con ngoan nên được mẹ cha thương,
Ông bà nội ngoại đều thương cả,
Cậu dì, chú bác cũng thương con.
Mỗi tuần Chúa nhật đi xem lễ,
Giáo đường thánh thót tiếng dương cầm,
Rồi con tập dược bài Thánh ca,
Để ca ngợi Chúa, tôn vinh Chúa,
Để kính yêu và để vâng lời.
Ai cũng bảo con còn ngây thơ quá,
Nhưng lòng con đã biết tin yêu,
Mân côi mỗi sáng mỗi chiều,
Kính mừng dâng mẹ, mẹ yêu con nhiều.