Hoa hồng dâng Chúa (Roses for the Lord)

Download Book

Nhớ Quê Ngoại

Mến tặng bà ngoại thân yêu

Bà ơi! Con nhớ thương bà.
Năm mười hai tuổi về bà dưỡng nuôi:
Sáng ăn cháo cá thật tươi,
Trưa ngô, khoai, bắp, chuối, thơm, mãng cầu.

Cơm chiều thịnh soạn khác nhau
Thịt gà, thịt vịt, thịt heo, thịt bò.
Ăn rồi ra dạo ngõ sau
Nhìn xa buồm trắng lướt mau sông Bồn,

Sông Thu Bồn buổi hoàng hôn,
In sâu tâm não lúc con hãy còn
Học sinh tiểu học trường làng,
Văn chương chữ nghĩa còn đang mù mờ,

Cả ngày chỉ ước làm thơ,
Vẽ lên trang giấy vu vơ mấy hàng:
Gió thoảng, mây bay,
Chiều vàng, nắng nhạt.

Nước biển, trời xanh,
Xanh ngắt một màu.
Một bầy cò trắng
Bay mau về ngàn.

Hoàng hôn cảnh lặng,
Chuông chùa ngân vang.
Sáo diều lơ lững,
Mục đồng cưỡi trâu

Đi về thôn xóm.
Khói lam chiều tỏa
Trên mái nhà tranh
Sau lũy tre xanh

Âm thầm đứng lặn
Màn đêm buông xuống

Bao phủ xóm làng.

Niềm Tin Vững Vàng

Dâng cả tâm hồn

Vì sao đau khổ gian nan,
Vì sao gánh chịu khổ nàn thân con,
Thánh đường im lặng hoàng hôn,
Cha ơi, có thấu lòng con đau buồn?

Quì bên tượng Chúa mình con,
Nguyện cầu dâng cả tâm hồn mến yêu.
Nhìn con ánh mắt nuông chiều:
Con tìm về Chúa, Chúa yêu suốt đời,

Con nên cố gắng theo lời
Phúc Âm Tân Ước đó là lời Cha:
Tình Cha dào dạt bao la,
Tình thương quảng đại thiết tha dịu hiền,

Thì lòng con hết ưu phiền,
Vì đây có Chúa ở liền bên con,
Nay lòng con hết héo hon,
Cây khô lại nở mầm non yêu đời.

Pope John Paul II

Ngài im lặng trước bức tường than khóc,
Đang nguyện cầu thống thiết động thiên cung.
Lặng thinh dâng cả tâm hồn,
Tưởng về năm ấy vùi chôn bao người.

Nước Do Thái nơi Giê Su sanh trưởng,
Mẹ Maria nuôi dưỡng yêu thương,
Lớn lên rao giảng tin mừng,
Truyền tai lời Chúa tưng bừng muôn dân,

Chữa lành các bệnh tâm thần,
Người đui sáng mắt người câm nói liền,
Người què quẳng gậy đứng lên,
Người chảy máu được ngưng liền phút giây.

Đền thờ có Chúa mỗi ngày
Đến làm phép lạ giảng lời tiên tri.
Nay Đức giáo hoàng John Paul II
Về nơi Thánh Địa, Thành Đô nguyện cầu

Cầu cho khắp cả năm châu
Hai ngàn năm thánh hát câu Hòa Bình.
Đời tươi sáng tựa bình minh
Hân hoan lòng đã ngập tình yêu thương.

Quên Đi Phận Mình

Đêm thanh vắng con cầu xin Chúa
Hãy ngự vào trong trái tim con.
Trái tim đau khổ mỏi mòn,
Trái tim rách nát muôn vàn đớn đau.

Chúa nào nghĩ tới con đâu,
Luôn luôn đứng lặng, âu sầu mình con,
Nên lòng con thật héo hon,
Đang khi than khóc nỉ non bên Ngài,

Bỗng đâu ánh sáng tỏa ngay
Từ tim của Chúa rọi vào mắt con,
Còn đang chưa tỉ nh tâm hồn,
Thì nghe tiếng Chúa gọi dồn bên tai,

Con ơi, con hãy lắng tai,
Hãy nghe cho kỹ những lời Cha khuyên.
Từ nay con đã bình yên,
Chỉ nhìn biết Chúa một niềm xót thương,

Tỏa ra giăng khắp bốn phương,
Quên đi phận bạc vấn vương tinh thần,
Có gì con phải khóc than,
Hãy trông vào Chúa mở màn sống vui,

Ngày ngày hoan hỉ nói cười,
Chuỗi ngày con lại thắm tươi muôn phần,
Cậy trông nơi Chúa hồng ân,
Thì con sẽ được vững vàng bước đi.

Đừng buồn đừng khóc làm chi,
Lạc quan có Chúa con đi với Ngài.