
Ngọn gió hiền thổi về mát dịu,
Cho tâm hồn thơ thới bình an,
Những ngày nắng hạ chói chang,
Những đêm mưa lũ nước lên ven sông,
Con ngồi hóng mát ở ban công,
Nhìn xem cảnh vật với lòng hân hoan,
Chúa cho con dọn vào nhà Chúa,
Để mỗi ngày tôn vinh Thánh Thế,
Rước Chúa vào lòng xiết kể hồng ân.
Chúa cho con được ở gần
Quì bên Đức Mẹ tay lần mân côi,
Chuỗi Mân Côi vô cùng linh nghiệm,
Chưa bao giờ Mẹ từ khước chúng con.
Tình thương Mẹ bao phủ thế gian,
Mẹ cứu vớt những người hoạn nạn,
Mẹ bênh vực những kẻ yếu hèn,
Đập tan xiềng xích, gông cùm bất công.
Đây nguồn ân phước cậy trông,
Tình thương của Mẹ biển đông dạt dào,
Thuyền con trong sóng ba dào,
Lênh đênh mặt nước làm sao tới bờ?
Nhưng con phó thác đời cho Mẹ,
Chẳng bao giờ Mẹ lại bỏ con,
Thế gian chỉ có một mình Mẹ,
Đưa tình thương của Chúa dắt đời con.
Con có Chúa lòng con không sợ hãi,
Con có Mẹ ở mãi bên con,
Dắt dìu con những khi vấp ngã,
Cho con đứng vững cả một đời.
Chẳng buồn mà cũng chẳng vui,
Sống thanh thản trong tình thương của Chúa.
Mỗi ngày quì gối bên chân Chúa,
Để cầu cho thế giới hòa bình,
Chúa không trả lời Chúa chỉ làm thinh.
Con tự nghĩ con phải xét mình,
Đó là con chưa tích cực
Theo lời Cha làm cho đúng mực,
Như lời Cha dạy dỗ từ xưa,
Mười điều răn con đã kiểm chưa?
Cho đến nay có còn thiếu sót?
Con lại nói: xin Cha thương xót,
Chỉ cần con tin Chúa là đủ rồi,
Con cũng không làm những gì tội lỗi,
Cho đời con phải mang tiếng xấu xa.
Nay con có điều gì làm phật ý Cha?
Xin chỉ dạy cho con sửa đổi,
Lòng thống hối con đã được thứ tha,
Cùng Cha sum họp một nhà.
Tôi là người thi sĩ máy,
Biết viết thơ hay lẫn thơ không hay,
Bà ngàn chữ nắm trong tay,
Sang qua đổi lại, biến ngay thành vần.
Những bài thơ đẹp vang ngân,
Mang bao hương sắc, ý thơ dạt dào,
Lời thơ bất tuyệt thao thao,
Suối mơ nhẹ chảy, rì rào tiếng thông,
Thông reo tiếng nhạc, nắng hồng,
Chim quyên ca hát, nụ hồng ướp sương,
Gió lùa ruộng lúa ngát hương,
Nặng hạt lúa chín, ngọt đường mía lau,
Cò bay thẳng cánh trắng phau,
Buồm ra lướt nhẹ, thuyền mau đến bờ.
Buớc ra thuyền, khách làm thơ,
Cô đơn hiu quạnh, ngẩn ngơ dáng buồn,
Nàng thơ ấp ủ trong hồn,
Giúp chàng thi sĩ đổi buồn ra vui.
Thi sĩ máy lại thảnh thơi,
Thơ hay sống động, thơ vui nhịp nhàng,
Lòng khô khan hết lạnh lùng,
Nàng thơ ẩn hiện tim chàng ngát hương
“Thi sĩ máy làm bằng thịt bằng xương,
Có hồn thơ mộng vấn vương nỗi lòng”.
Lòng rung động ý thơ tuôn,
Tuôn như dải lụa vương vương nắng đào.
Những ngày vui sống bên nhau,
Muôn đời muôn kiếp trước sau không rời.
Body and mind
Hai người bạn chí thân chí thiết,
Suốt đêm ngày khắn khít cùng nhau.
Nghỉ ngơi ăn uống vui đùa,
Hai người bạn ấy hơn thua được nào,
Nên phải ráng bảo vệ nhau,
Cân bằng thân não trước sau vẹn toàn.
Thân suy yếu, trí không bồi dưỡng,
Trí suy nhược, thân ảnh hưởng theo.
Tháng ngày hai bạn cùng nhau,
Ngao du sơn thủy trước sau một lòng,
Khi đau ốm, gặp khốn cùng,
Nương nhau ta chẳng ngại ngùng bước đi,
Đường dài muôn dặm có khi,
Ấm no, đói rét ta thì có nhau.
Trải qua muôn cuộc bể dâu,
Bền lòng vững trí trước sau không rời.
Chúa cho ta được nghỉ ngơi,
Bình an cuộc thế, đầy vơi tháng ngày.
Nhìn thế cuộc đã đổi thay,
Thôn quê, thành thị biết ngày nào an.
Miễn cho ta được an toàn,
Thân tâm ta lại vững vàng nương nhau,
Nương cho đến bạc mái đầu,
Chờ ngày Chúa gọi cùng nhau ta về.
Về nước Chúa hết não nề,
Hết lo khốn khổ, trăm bề an vui.
Thân tâm ta lại thảnh thơi,
Sống trong hạnh phúc muôn đời bên Cha.